Về mặt tài sản: Vợ là cái gì rất cũ mà không thể thanh lý được. Về mặt xã hội: Vợ là cá nhân tự do, tình nguyện về chung sống với ta nhưng lại luôn tố cáo ta làm mất tự do của cô ấy, và nếu như ta trả lại thì lại không nhận. Về mặt cổ học: Vợ là loại đồ cổ càng để lâu càng mất giá. Về mặt sinh học: Vợ đáng sợ hơn mãnh thú, vì họ là sư tử.
*********************
Chồng như cây cột trong nhà
Để trong thì vướng, bỏ ra hỏng tường
Chồng như hàng hóa thị trường
Lúc thì cần gấp, lúc vương vất hoài
Chồng như cây cảnh trong nhà
Hớ hênh một chút ắt là bị chôm
Chồng tựa như một quả bom
Bảo quản không khéo nổ om cả làng
Để trong thì vướng, bỏ ra hỏng tường
Chồng như hàng hóa thị trường
Lúc thì cần gấp, lúc vương vất hoài
Chồng như cây cảnh trong nhà
Hớ hênh một chút ắt là bị chôm
Chồng tựa như một quả bom
Bảo quản không khéo nổ om cả làng
Chồng như con nợ trong nhà
Tiền lương là lãi rút ra tiêu dần
Chồng như chai rượu có chân
Liêu xiêu khật khưỡng khi gần khi xa
**********************
Nhà nữ triết học khẳng định: Chồng là một dạng vật chất, nó không bao giờ bị mất đi, chỉ chuyển từ "người" này sang "người" khác
Nhà nữ vật lý học thì nói: Chồng chịu ảnh hưởng rất lớn của lực "vạn vật hấp dẫn", khi xa thì hút khi gần thì đẩy
Cô nhân viên y tế thì cảnh báo: Chồng là một laọi vi khuẩn hay "lờn thuốc", rất khó trị
Cô nhân viên ngân hàng thì than vãn: Chồng là chuyên gia vay nóng, nhưng khả năng chi trả thì không có
Với chị nông dân thì thú nhận: Chồng là "lúa giống", nếu ta không tranh thủ "sạ" hết ở ruộng mình, có nguy cơ bị chị hàng xóm "mượn giống"
*************************
Vợ là gì?
Vợ - người chẳng chút họ hàng
Bỗng nhiên lại đến ở chung nhà mình
Vợ là dòng suối trong lành
Con voi yêu dấu của anh suốt đời.
Vợ còn xếp trước cả trời,
'Kính vợ đắc thọ' là lời sâu xa
Vợ - nguồn tình cảm thiết tha
Là thơ, là ruợu, vợ là mùa xuân.
Vợ là chiếc rợ buộc chân
Là nguồn nước mát trong ngần thiết tha
Vợ - mẹ của các con ta,
Khi con có cháu, vợ - bà, ta - ông
Vợ là sư tử Hà Đông,
Là chiếc két sắt ta không có chìa.
Đinh ninh giữ trọn lời thề,
Bao nhiêu lương tháng mang về cho em.
Vợ tuy không phải là tiên,
Nhưng là dâu thảo, dâu hiền ai ơi;
Vợ - người nội trợ tuyệt vời,
Ta - chiếc máy giặt kiêm phơi hàng ngày.
Vợ là một chất men say,
Là nguồn cảm hứng ngày ngày nơi nơi.
Vợ là đồ cổ lắm lời,
Để lâu có giá, chẳng rời khỏi ta.
Trái đất chẳng có đàn bà,
Đàn ông sẽ bị chết già cô đơn.
NÊN!!!
Lấy vợ xin anh lấy vợ non
Tóc thề mườn mượt xõa eo thon
Mắt sáng môi hồng da tươi thắm
Đỡ tiền mua sắm phấn với son.
Lấy vợ xin anh lấy vợ già
Ra đường em biết chuyện gần xa
Lỡ anh đi lạc thì em nhắc
Cũng tốt cho anh đó thôi mà
Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn
Ao quần em mặc vải hay thun ?
Người cao một bộ, em hai bộ
Tiết kiệm cho anh, sướng thấy mồ
Lấy vợ xin anh lấy vợ cao
Chúng mình đùm bọc lẫn cho nhau
Cây trái anh thèm, tay em với
Đỡ mất công anh té lộn nhào
Lấy vợ xin anh lấy vợ ù
Tay em đầy đặn gối êm ru
Kê đầu anh ngủ êm hơn gối
Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu
Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm
Mi nhon vừa đủ một người ôm
Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến
Đỡ tiền ăn vặt, lẫn tiền cơm
Lấy vợ cứ nên lấy vợ ghen
Giữ được cho anh khỏi tòm tem
Cả nhà hạnh phúc như mong ước
Con cháu trong nhà được tấm gương
Lấy vợ xin anh lấy vợ hô
Lỡ sau mà có gặp côn đồ
Em cười chúng tưởng Chung Vô Diệm
Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô
Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu
Mặc cho thiên hạ nói về nhau
Như duyên tiền định ta là thế
Hưởng phận an nhàn ghế mãi cao
Lấy vợ xin anh lấy vợ nghèo
Bởi nghèo chung thủy mới đi theo
áng chiều em phụ lo cơm áo
Anh sẽ vì em thấy tự hào
Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to
Lỡ đêm ăn trộm nó hăm ho
Đêm khuya thanh tịnh em phê ngáy
Trộm tưởng thiên lôi chạy cong giò
Chọn chồng nên chọn kẻ đẹp trai
Ra đường sánh bước sẽ biết ngay
Nhưng mà khéo giữ không sẽ mất
Vì trong thiên hạ có mấy ai
...
Chọn chồng nên chọn kẻ xỉn say
Sáng trưa chiều tối nó đi hoài
Ở nhà mặc tình mà bồ bịch
Vừa vui vừa thú lại phát tài
...
Chọn chồng nên chọn kẻ làm quan
Ra ngoài giao tiếp lắm người sang
Ở nhà tha hồ nhận quà biếu
Nhưng nhớ cho rằng sẽ bất an
...
Chọn chồng con một sướng như tiên
Đứng ngồi ăn nói không sợ phiền
Gia tài bên chồng tha hồ hữơng
Suốt đời trong cảnh sống bình yên
Chồng là một bóng cây tùng
Chồng là thuỷ thủ vẫy vùng đại dương
Chồng là trăm mến ngàn thương
Chồng là kho bạc ta thường giữ canh
Chồng là xuân sắc tuổi xanh
Chồng là âu yếm luôn dành cho ta
Mỗi khi chồng công tác xa
Nhờ anh hàng xóm mà ta đỡ buồn!
Ai trên đời chả có vợ
Vợ là nợ đời ta
Vợ là nỗi oan gia
Ta đừng nên có vợ
Nhưng mà ta cóc sợ
Vợ là vợ mà ta là ta.
Một tối nọ tôi về nhà muộn
Say, say, say, say quá là say!
Và tôi thấy ngựa ai đang đứng
Nơi tôi vẫn cột ngưạ hàng ngày
Tôi hỏi vợ tôi - vợ tôi xinh đẹp
Nhà ơi! nhà nói tôi hay
Rằng ngựa ai, ngựa ai đang đứng
Nơi tôi cột ngựa hàng ngày ?
- Này ông ngốc ông điên không đấy
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là con bò cái
Bà già vừa mới cho tôi.
- Thế giới này tôi đi ngàn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng bò cái có yên cương, hàm thiếc
Quả là tôi chưa thấy bao giờ!!!!!!
Đêm thứ hai tôi về nhà muộn
Say, say, say, say quá là say.
Và tôi thấy mũ ai trên cánh cửa
Nơi tôi treo mũ hàng ngày.
Tôi hỏi vợ tôi - vợ tôi xinh đẹp
Nhà ơi nhà nói tôi hay
Rằng: mũ ai, mũ ai trên cánh cửa
Nơi tôi treo mũ hàng ngày?
- Này ông ngốc,ông điên không đấy?
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là cái xô đựng nước
Bà già vừa mới cho tôi
- Thế giới này tôi đi ngàn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng xô đựng nước hai bên hông có lỗ
Quả là tôi chưa thấy bao giờ.
Đêm thứ ba tôi về nhà muộn
Say, say, say, say quá là say
Và tôi thấy quần ai trên lưng ghế
Nơi tôi vẫn vắt hàng ngày.....
Tôi hỏi vợ tôi - vợ tôi xinh đẹp
Nhà ơi, nhà nói tôi hay
Rằng: quần ai, quần ai đang vắt
Nơi tôi vẫn vắt hàng ngày?
- Này ông ngốc, ông điên không đấy ?
Ông say, say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là mớ giẻ lau bát
Bà già vừa mới cho tôi
- Thế giới này tôi đi ngàn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ
Giẻ lau bát có thắt lưng, dây khoá
Quả là tôi chưa thấy bao giờ
ĐÊM THỨ TƯ TÔI VỀ NHÀ MUỘN
SAY, SAY, SAY, SAY QUÁ LÀ SAY
VÀ TÔI THẤY ĐẦU AI ĐANG GỐI
NƠI TÔI VẪN GỐI HÀNG NGÀY
TÔI HỎI VỢ TÔI - VỢ TÔI XINH ĐẸP
NHÀ ƠI, NHÀ NÓI TÔI HAY
RẰNG: ĐẦU AI, ĐẦU AI ĐANG GỐI
NƠI TÔI VẪN GỐI HÀNG NGÀY
- NÀY ÔNG NGỐC, ÔNG ĐIÊN KHÔNG ĐẤY
ÔNG SAY, SAY, SAY QUÁ MẤT RỒI
ĐÓ CHẲNG QUA LÀ CÁI BẮP CẢI
BÀ GIÀ VỪA MỚI CHO TÔI
- THẾ GIỚI NÀY TÔI ĐI NGÀN DẶM
CÓ THỂ CÒN NHIỀU HƠN CƠ
NHƯNG CẢI BẮP CÓ RÂU VÀ RIA MÉP
QUẢ LÀ TÔI CHƯA THẤY BAO GIỜ.
(Sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét