Bạn trai thì chính xác hơn, nhưng gọi là bạn trai thì không ổn vì mọi người lại nghĩ bạn trai tức là… bạn trai! Híc. Một người bạn khác giới tính, bạn là đàn ông chứ bạn cũng không còn trai trẻ gì nữa, nhỉ? (Dù bạn chẳng lên facebook làm gì cho phí thời giờ, bạn dùng thời giờ đó để cưa gái và kiếm tiền).
Một người thực tế như thế làm sao mà có thể… không động đến mình chứ, trong khi lại duy trì một tình bạn chẳng thực tế tí nào, nhỉ! Không thực tế là bởi mình không thuộc phạm trù quan tâm của bạn, tức là gái và tiền. (Mình thiếu cả hai thứ, hoặc mình không đủ tiêu chuẩn để được gọi là gái, hoặc mình không đủ hứa hẹn để bạn kiếm chác thêm thu nhập.)
Bạn bị mắc một tội là hay cà phê với mình. Một ngày ông chồng đáng kính của mình được đàn em cấp báo, thấy thằng này ngồi với con vợ đại ca ở quán này, mà bọn nó rất điêu, chỉ đến quán này, chỉ ngồi đúng chỗ này.
Biết rõ thế là bởi đàn em chính là… ông chủ quán cà phê to nhất nhì thành phố này.
Chồng mình bèn bình tĩnh và điềm đạm bảo đệ tử, mày giúp tao một việc này, nhé, nháy số máy abcxyz.
Bạn đàn ông vừa lôi cái di động ra, cái số lạ kia tắt ngóm chuông. Chắc lúc đó núp trong quầy, ông chủ quán mặt đăm chiêu lẫn lộn, suy nghĩ về thế sự đảo lộn và đàn bà chính chuyên.
Mình thì vẫn vô tư hót với bạn đàn ông, bạn đàn ông cũng vẫn bình thản vừa ngắm nhan sắc của một người đàn ông xấu trai trước mặt (là mình) vừa tính nhẩm số tiền bao cô bồ thứ hai hoặc thứ ba gì đó đi du hí và lô cổ phiếu vừa bán hớ tuần trước.
Chồng vẫn bình thản, chồng quen với cách mà vợ sống và vợ cư xử rồi. Đến mức, chồng sẵn sàng chở vợ ra quán cà phê, để vợ ngồi trong quán tám với thằng nào lạ hoắc, còn chồng ở ngoài táp vào ngồi quán chè chén mái hiên nào chờ ngớt mưa, vợ gọi thì tới rước vợ về. Nhưng lại ghen phát điên lên khi một lúc nào đó bất chợt thấy vợ thẫn thờ. Tức là ông chồng khả kính của mình biết, một phút thẫn thờ của vợ với một người vô hình nào đó mới thực sự nguy hiểm chết người, chứ đàn ông ngồi trước mặt vợ, có cầm tay vợ cũng chẳng ai làm gì được vợ. (Cái chính là vợ chẳng làm gì ai!)
Thế nên chắc là trời sụp xuống, khi một ngày, vợ xách va li ra khỏi nhà, ra khỏi cuộc hôn nhân, chồng nằm úp mặt vào tường, nhắn một cái tin tới số máy của bạn đàn ông: “Thằng hèn, mày để cô ấy đi một mình à?”
Tất nhiên, bạn đàn ông làm sao hiểu nổi, bạn ngơ ngác tưởng ai nhắn tin nhầm vào máy bạn.
Rất lâu sau này, mình mới biết sự thật ấy.
Nhà văn Trang Hạ
Tôi thích văn của chị Trang Hạ bởi cái tính hồn nhiên, vô tư không gượng ép, cái cách chị sử dụng ngôn từ khác lạ và đặc biệt là các đoạn kết bao giờ cũng bất ngờ để lại nhiều suy nghĩ cho người đọc.
Trả lờiXóa