Thứ Năm, 10 tháng 11, 2011

‘Đẫm máu’ cuộc chiến giành ngôi vương

Vì cố ngăn cản... chờ đợi hoàng hậu sinh con đích, rồi mới lập thái tử mà cha của Lệ Thánh Hoàng hậu - Quốc phụ thượng tể Trần Quốc Chẩn - đã bị sát hại oan khuất, gây nên thảm án cung đình nhà Trần.

Trần Quốc Chẩn là con thứ của Hưng Đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn, em vua Trần Anh Tông (1293 - 1314). Sử cũ ghi nhận ông không chỉ là người có tài trong việc cầm quân xung trận, mà còn là người nổi tiếng đức độ, được các quan trong triều hết lòng nể phục. Ông được vua Trần Anh Tông rất quý.

Sách Khâm định Việt sử thông giám cương mục viết: "Trước đây, Thượng hoàng (chỉ Trần Anh Tông) vẫn trông mong nhiều vào Quốc Chẩn, muốn phó thác nhà vua (chỉ Trần Minh Tông) cho ông. Đến lúc Thượng hoàng bị bệnh, mỗi khi nhà vua vào thăm, Thượng hoàng bắt phải cùng đi với Quốc Chẩn để khỏi sinh lòng hiềm nghi".

Đền thờ Nhập nội Quốc phụ Th­ượng tể Trần Quốc Chẩn
ở huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương. Ảnh: internet

Về sau, vua Minh Tông nối ngôi (1314 - 1329), đã lập con gái của Quốc Chẩn làm Hoàng hậu Lệ Thánh. Đó là vào tháng 12 năm Quý Hợi (1323).

Cùng với việc con gái được sách phong, năm Khai Thái thứ nhất, Trần Quốc Chẩn được phong Nhập nội Quốc phụ thượng tể, chức quan đầu triều, trông coi lục bộ thượng thư.

Lại nói Vua Minh Tông ở ngôi 15 năm, tuổi đã cao mà vẫn chưa lập được thái tử. Trong khi đó, đến năm 1328, hoàng hậu vẫn chưa sinh hạ hoàng nam. Trong triều chính luận bàn về ngôi vị thái tử sẽ giải quyết như thế nào? Vua Minh Tông biết rằng, việc nhà vua chưa quyết ngôi Đông cung thái tử đã làm cho cả triều đình phải nghĩ ngợi nhiều. Nếu tình trạng này kéo dài sẽ rất dễ có nguy cơ gây ra biến loạn.

Vào thời điểm đó, hoàng tử Vượng, con của một thứ phi, tuổi đã lớn, lại có tư chất sáng suốt tinh nhanh. Chưa kể, các hoàng tử khác: hoàng tử Nguyên Trác, hoàng tử Phủ, hoàng tử Kính…đều đã trưởng thành. Thế là, nhà vua đem việc này nghị triều. Vua Minh Tông nghĩ như vậy là ổn thoả hơn cả. Nhưng buổi hội triều làm nhà vua không vui khi việc lập Đông cung thái tử bị Quốc phụ thượng tể Trần Quốc Chẩn tâu xin đợi hoàng hậu sinh con đích sẽ lập.

Theo sách Khâm định Việt sử thông giám cương mục, Quốc Chẩn tự nhận mình là cố mệnh đại thần, lại là bố đẻ của Hoàng hậu Lệ Thánh, nên cố chấp là đợi khi nào Hoàng hậu sinh con trai trưởng sẽ lập làm thái tử. Văn Hiến hầu (con của Trần Nhật Duật, không rõ tên) muốn đánh đổ Hoàng hậu để lập Hoàng tử Vượng, bèn lấy 100 lạng vàng đút lót cho gia thần của Quốc Chẩn là Trần Phẫu, xúi Trần Phẫu vu cáo Quốc Chẩn âm mưu làm phản.

Nhà vua tin lời Trần Phẫu, bắt Quốc Chẩn giam ở chùa Tư Phúc, rồi đem việc ấy hỏi Thiếu bảo Trần Khắc Chung. Khắc Chung vốn cùng bè đảng với Văn Hiến hầu, lại là người cùng làng với mẹ đẻ của Vượng (bà Minh Từ Thái phi, người họ Lê, quê ở Giáp Sơn); hơn nữa, Khắc Chung từng giữ chức Sư phó để dạy Vượng, vì thế ông liền tâu ngay bằng câu thành ngữ: Tróc hổ dị, phóng hổ nan (bắt hổ dễ, thả hổ nguy). Nhà vua bèn cấm tuyệt không cho Quốc Chẩn ăn uống, bắt phải tự tử. Hoàng hậu phải thấm nước vào áo đưa đến cho uống. Quốc Chẩn uống xong thì mất. Những người bị bắt lây lên đến hơn hai trăm, khi tra hỏi, ai cũng kêu gào là oan.

Vài năm sau, vợ cả, vợ lẽ của Trần Phẫu ghen nhau, đem việc Văn Hiến hầu đút lót vàng ra tố cáo. Nhà vua giao việc này cho quan giữ việc hình ngục là Lê Duy xét hỏi. Lê Duy là người cương trực, lập tức tra xét ngay. Trần Phẫu phải tội lăng trì (tức xẻo thịt từng miếng cho đến chết), nhưng chưa kịp hành hình thì gia nô của Thiệu Vũ (con Quốc Chẩn) đã xẻo thịt Trần Phẫu ăn sống gần hết. Văn Hiến Hầu tuy được tha tội chết, nhưng giáng làm thứ nhân, tước bỏ tên họ trong hoàng tộc.

Về vụ án này, sử thần Ngô Sĩ Liên đã bàn rất xác đáng trong sách Đại Việt sử kí toàn thư: “Ngôi thái tử là gốc của nước, không thể không dựng sớm, mà phận chính đích thì chi thứ không thể xâm chiếm bậy được. Vua ở ngôi đã lâu, hoàng tử đã lớn rồi mà con chính đích chưa sinh, thì làm thế nào? Tòng quyền là phải. Đợi con đích là lẽ thường, lập con thứ là tòng quyền. Đến khi nào con đích sinh ra lớn lên thì con thứ gia phong cho tước vương; ngôi thái tử trả lại về con đích… Quốc Chẩn là người chấp nhất không thông hoạt, để cho kẻ gian nhân thế mà gieo vạ, đáng thương thay… Trần Khắc Chung cũng là nhân vật của một thời, vua trao cho chức vị Sư bảo (chức Thiếu bảo, lo dạy hoàng tử) và đem việc nước hỏi hắn, đáng lẽ phải hết lòng trung khuyên can để vua trở thành Nghiêu, Thuấn mới phải, đàng này lại vào hùa với kẻ quyền quý, vu hãm người ngay thẳng, đi theo bọn gian tà, đẩy người lành tới nỗi oan khiên, hãm vua vào việc làm tội lỗi. Việc ấy mà còn nhẫn tâm làm được, thì có việc gì mà không nhẫn tâm làm được nữa?”.

Nằm bên tả ngạn sông Kinh Thầy, đền thờ Nhập nội Quốc phụ Th­ượng tể Trần Quốc Chẩn là một trong tám di tích thuộc “Chí Linh bát cổ” nổi tiếng đ­ược nhiều sử sách ghi nhận. Trư­ớc kia, đền thuộc xã Kiệt Đặc, huyện Chí Linh; nay di tích thuộc thôn Nẻo, xã Chí Minh, huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dư­ơng.


Vĩnh Khang
( Nguồn Đất Việt Online)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét